Một ngày nọ, ông bất ngờ gặp lại Zabado trong đám người nô lệ đang sắp hàng chờ lấy gạch trên thành.Mỗi ngày ông Arad đều mua hai cái bánh, một cho mình và một cho người nô lệ, đồng thời hay nán lại trò chuyện với ông trong lúc ăn báThấy thế, Arkad nói tiếp:- Còn đây là một câu chuyện khác.- Nếu bạn nghĩ không có người nào khác ngoài những người này.– Khi muốn vay tiền của tôi để mua lạc đà, anh ấy mang đến cái gút dây này để làm vật chứng.Do vậy, mỗi người làm việc đều có thể chuyển vàng vào trong túi của mình và dòng chảy đó lớn hay nhỏ tùy thuộc vào khả năng làm việc của người ấy, có phải thế không các bạn?Hôm ấy cũng như mọi ngày, mặt trời lên cao, đỏ rực như một trái cầu lửa khổng lồ thiêu cháy vạn vật.Suốt 8 năm như vậy cho đến một ngày nọ, người vay tiền tính toán và cho Ansan biết tổng số tiền gốc và lãi tính theo mức lãihông thường lúc bấy giờ, đã lên đến khoản 1.- Tôi ấy à? Tôi đang làm công trong một hiệu khắc chữ.
