Và bạn lại mặc cảm về sự vô dụng và vô cảm của mình, và lảng tránh.Q của lí trí không tự an ủi được.Ai bảo các cậu đi trốn hoặc chợt ùa ra nhiều quá.Coi như thử đem lại một tiếng nói về vài diễn biến nội tâm của một (hoặc những) người làm việc sáng tạo.Có lần bạn tự hỏi hay bạn làm thế để có cớ không phải đi học.Đường phố phía bên kia ném sang tiếng còi xe.Bạn cảm thấy đau nhưng cuộc sống và chính bản thân bạn buộc bạn phải xuyên thủng nó.Tao đờ mẹ bật quạt mãi mà đờ mẹ đéo hết nóng….Ông cụ rất phấn chấn.Tắm xong, chúng tôi mở cửa bước vào phòng xông hơi khô.