Thanh niên này dám chọc vào nhược điểm của ông quả là người rất cam đảm.Củng Toại không thấp người say rượu, vẫn đến gặp.Chờ đến khi ảnh hưởng của anh ta mất đi thì xử lý anh ta không còn là việc quá nặng tay và cũng không sinh ra tác dụng phụ hay di chứng về sau.Vương tiên sinh lắc đầu nguầy nguậy nói: “Không được! không được! Như vậy chẳng hoá ra ta tự khoe công lao đó sao” Xin đại nhân hãy trả lời như thế này: “ Đó không phải công lao của tiểu thân mà do thần linh uy vũ của thiên tử cảm hoá!”Chỉ cẩn dùng cái anh ta thích nhất hay húy kỵ nhất của anh ta để dẫn dụ hay đả kích thì nhất định anh ta mắc câu, bị anh nắm đằng chuôi.Các con ngây thơ và chất phác năn ai Napoleon.Kẻ nhu còn có thể bị người hiếu không lẫn người xấu lợi dụng thì đó là diều bất hạnh lớn nhất cho thiên hạ.Viên Thê Khải chính là một tiểu nhân gian hùng như thế đó, vì muốn vinh thân phù gia thăng quan tiến chức, bất chấp người khác đầu rơi máu thảy.Cụ Châu thất thế rất lo lắng vội vàng xin lỗi Chu n Lai.Không cần nói cũng biết, vì vợ làm anh ta mất mặt giữa đám đông.