“Cứ mỗi thành công kiểu Bill Gates ở Mỹ, lại có đến 5000 thất bại.Tôi còn nhớ, nhiều năm về trước, tôi có tham dự một hội nghị chuyên đề.Vì thế vào giữa năm 1945, ở một lô nhỏ trên góc đường Avenida –Slover , cửa hàng national được xây dựng lại , nó tương tự như một căn lều thô sơ, cửa trước được mở rộng gấp đôi làm quay bán hàng suốt ngày.“Thành công là một cuộc hành trình không đích đến – chỉ có một nửa niềm vui ở đó.Chúng ta cũng đã biết câu chuyện về những vận động viên đã kết thúc sự nghiệp sớm hay bi thương tật vĩnh viễn vì họ đã tự buộc mình lờ đi cảm giác đau đớn hoặc bị ép mình dùng quá nhiều thuốc để chặn đứng cơn đau.Nó sẽ không phàn nàn về bệnh viêm họng, đau bao tử và khi nó bị bệnh, cha mẹ nó cũng sẽ không biết cho đến khi quá muộn.Người đã vượt qua nhữing khó khăn "mang " các dấu hiệu chiến thắng trên guơng mặt mình .“Một trong những điểm kì lạ nhất nằm ở chỗ phải có bi kịch, thất bại hay một nỗi bất hạnh nào đó để cho chúng ta nhận ra sức mạnh của một thái độ tinh thần tích cực”.Và tôi bắt đầu băn khoăn về việc làm thế nào một người có thể tìm được việc làm đầu tiên trong đời nếu tiêu chuẩn là phaỉ có kinh nghiệm.Một lần nữa, ông lại bị loại, lần này vì kiến thức điện ảnh và nhiếp ảnh của ông còn kém.
