Tội bác quá, bệnh nhân này quả khó chữa.Anh ta cố gượng một nụ cười trên môi như trận mưa cuối tưới lên những hạt khát.Mẹ tôi ngỏ ý tôi muốn đi làm và chị bảo thử xuống đây làm xem.Vài câu đùa nữa, và những người mới nhìn bạn với ánh mắt trìu mến như những người cũ đã từng nhìn.Tôi lại viết để tìm sự ủng hộ của dư luận.Có thể ví khi con người sinh ra, trong nó có một chiếc đồng hồ cát.Tự nhiên trong não mình văng vẳng điệu nhạc: Người nghệ sỹ lang thang hoài trên phố-Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đườngĐầu tiên mẹ hỏi: Con tự viết à? Tôi chỉ cho mẹ xem tên người viết ở cuối bài.Hoá ra là chị út phải vào viện mổ ruột thừa.Có thể đó cũng là một cách chơi của cậu.