Nhưng mà tôi ươm mầm.Tôi biết là tôi rất khỏe.Tôi bảo: Vì biết mày về phe anh anh mới làm thế, không thì đố ai biết.Họ sợ khổ cái khổ của sự thay đổi, tuổi tác đã làm họ sợ khổ rồi.Thế giới quan của bác về một khía cạnh nào đó rất rộng.Thôi, cứ chiều cái dạ dày.Hoặc phải tìm cách thay đổi xu hướng xấu.Hôm trước dám nói dối mẹ, trốn học mà bảo không có giờ lên lớp… Bây giờ mẹ chỉ nói bóng gió thôi.Hẳn rồi, họ phải có cách của họ chứ.Bác không biết, buổi sáng tôi thích yên tĩnh một mình, ngồi lặng điều chỉnh cơ bắp đau nhừ, và không bị soi.
