Hai mươi bốn giờ đó là của bạn đấy, không có của cải nào quý hơn.Có một bộ óc biết tuân ý ta thì nên lợi dụng nó một cách tối đa.Về điểm đó, tôi không cho rằng một thất bại vẻ vang lại hơn một thành công nho nhỏ.Khi đã điều khiển phần tử vô kỷ luật nhất trong cơ thể phức tạp của ta thì ta phải tròng ngay ách vào cổ nó.Xin bạn ra mặt đi, để tôi tin chắc đã có người như bạn mà từ trước tôi chưa được gặp.vạn sự đều tuỳ thuộc vấn đề đó cả.Rồi tôi sẽ xin giảng tại sao.Và cả khi ta thấy nhiệm vụ quá sức ta, ta phải chịu thua, mà ta vẫn nghĩ rằng nếu bắt sức ta làm thêm được cái gì nữa thì ta ít bất mãn hơn.Tôi biết có những người cứ đọc, đọc như người ta uống rượu.Ở trên tôi đã có dịp nói đến khoảng thời gian mênh mông là 44 giờ từ 2 giờ chiều thứ 7 đến 10 giờ sáng thứ 2.
