Có một thứ bất biến, đó là tất cả.Lúc đó, họ sẽ thấy sự tù túng và bất lực.Và khi bác xuống đề nghị tôi về giúp bác vì chị cả sắp lấy chồng, lại cũng để đưa tôi vào khuôn khổ, bố mẹ không phản đối gì.Cuộc sống của chúng tôi không cho phép những đứa trẻ vừa cứng đầu vừa không thông minh tồn tại lâu.Thanh minh rồi họ lại quên ngay.- Thế thì vẫn phải về để mẹ khỏi mong chứ.Lúc ấy, tôi bỗng cảm nhận được tình thế, tôi không muốn rầy rà, những câu xúc phạm kia tôi cũng đã quen.Bạn cũng đang tự cho mình cái quyền có thể gọi là phán xét đó.Những đoạn vỉa hè rộng, chiếu được trải ra, người nằm ngồi la liệt.Cũng chẳng có gì lạ kỳ để tả.