Bi kịch hồi tuổi thơ và tuổi xanh của tôi là cảnh nghèo.Chúng ta học bằng cách hành.Tôi phân vân như lạc hướng.Trốn tức là đào ngũ, là nhục nhã cho tôi và cha mẹ tôi, là bị xử bắn nữa.Bà té, đầu gối chảy máu và sái cổ tay.Nhưng ông đã thấy hai người chung sống mà giận nhau đến không thèm nói với nhau nửa lời, chỉ vì người này nghi người kia lấn sang chỗ để đồ của mình mất vài phân; và một người nữa không chịu ăn nếu không kiếm được một chỗ khuất để khỏi trông thấy một tín đồ kỳ cục cứ mỗi miếng ăn nhai đủ 28 lần rồi mới nuốt.Đàn ông hay đàn bà đều có cơ hội làm ăn hết.Hèléne nói: "Ta sa cơ như vậy, chính lỗi tại ta chứ không tại ai hết.Nhiều phen chúng tôi túi bụi vì việc.Chúng tôi rất lo bị người đời đãi chúng tôi như thường đãi những đứa trẻ mồ côi.
