Bất chợt anh nhớ lý do đã đưa anh đến đây.Tôi không biết cậu đã làm gì trong những tháng qua, nhưng mọi việc đang rất tốt đấy.- Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu.Họ lớn lên trong cùng một thị trấn, sống trên cùng một con đường và ở cạnh nhà nhau.Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm.Còn James lại chẳng có thời gian.Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị!- À há, - James thốt lên, rồi anh đập mạnh lòng bàn tay xuống mặt bàn làm Josh giật thót người.- Đây là những thắc mắc của tôi.Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được.
