Đó, chỉ vì vậy mà ông khen tôi là nói chuyện khéo, sự thiệt tôi chỉ là một thính giả kiểu mẫu và biết cổ vũ ông nói thôi.Khi quyết định như vậy, tất nhiên tôi đã căn cứ vào những lý lẽ vững vàng.Tôi xin hạ xuống nhiều hơn nữa.Nếu tôi theo sự xúc động tự nhiên trong lòng mà chạy tới kiếm ông ta, la lên: "Cái gì lạ lùng vậy? Tự nhiên ông tăng tiền mướn lên 300 phần trăm khi ông biết chắc rằng tôi đã quảng cáo rồi, đã in vé rồi? Ba trăm phần trăm! Kỳ cục không? Điên rồi mà! Không khi nào tôi chịu giá đó đâu!".Ông nói: "Mình, anh cưới mình chỉ vì của cải mình thôi.Một người trung bình được vui vẻ trong gia đình còn sướng gấp trăm một vị thiên tài phải sống cảnh cô độc.Chỉ có một câu ngắn mà thay đổi cả đời chị ta".Có lúc tôi muốn được làm nghề của ông.Vô số xí nghiệp hành động như tờ báo đó.Phương pháp của ông ra sao? Ông có bao giờ nói với người láng giềng của ông rằng họ lầm không? Không, kẻ khác kia chứ ông thì tuyệt nhiên không, ông không vụng dại như vậy.
