Ta có thể làm gì đây? Chẳng có cái gì cả! Vậy thì đừng nên lo lắng về nó nữa.Chính xác là 2 năm sau, tôi đã bắt đầu “ngứa nghề” trở lại.Không phải tất cả họ đều sẽ thành công.Một trong những lí do đó là họ cảm thấy cô đơn và vì vậy họ cần một người bạn đời .Ông bị bắt và bị giam trong các nhà tù quân đội trong 7 năm và 7 tháng (trong đó có 24 tháng bị biệt giam).Cuộc đời chúng ta cũng thế.Cuộc sống dường như trở nên vô nghĩa và tôi muốn tự sát cho rồi.Từ 30 tuổi đến 40 tuổi, ta bắt đầu có được một số hiểu biết, kinh nghiệm và kĩ năng.Ông là một học sinh nghèo thích chơi với bộ sưu tập lớn các chú lính đồ chơi của mình.Nhiều bạn bè tôi bỗng dưng biệt tăm biệt tích.