Tôi xịt xịt xịt lên đầu.À, trước khi kể tiếp chuyện hôm qua thì tôi đốt.Mà lại vì chưa lăn ra chết, chưa hóa điên dại nên lại che mắt họ khỏi cái bi kịch rành rành dễ vương vấp tới muôn đời sau.Đầu tiên định xé cuốn tiếng Pháp nhưng đó là sách mượn.Hết màn chào hỏi, bắt đầu cuộc hỏi cung ngọt ngào.Đó là một thực tế mà kẻ thiếu thực tế này nghĩ đến…Cái mà là một người thì đứng ở vị trí nào cũng có quyền nói.Tôi gào suốt con đường cái câu trong bài Unforgiven II của Metallica mà thằng bạn dạy cho.Thi thoảng chúng bay rợp trời.Trước trận bán kết một ngày là ngày cưới chị cả.