Một tấm gương mà khi soi vào người ta sẽ không ngừng hoài nghi chính mình.Thằng em ngồi bên phải tôi.Nói chung thì tôi đóng vai trò một cầu thủ tự do.Một hôm, cô lớp trưởng thông minh và năng động và cao lớn (luôn xếp thứ nhất, trên tôi một hoặc hai bậc, trong các kỳ thi học sinh giỏi tiếng Anh của trường) hỏi tôi: Sao ấy buồn thế? Tôi đáp: Buồn ngủ.Dù lòng tôi đang ơ hờ lắm.Ông nâng đôi tay nàng lên và hỏi: Vòng tràng hạt này em dành cho ai đây?.Con người vẫn làm khổ nhau bằng những sự chán và nhàm chán đấy thôi.Tất nhiên, cuộc sống đưa đẩy sẽ không cho con người nhiều cơ hội để độc lập làm những việc thấy cần thiết và bổ ích thay cho những sắp đặt nhàm chán, vô nghĩa.Bao nhiêu hình ảnh biểu trưng, đại diện.Lúc tan tác, có người cười bảo: Đấu tranh gì mà được có dăm bữa nửa tháng.
