Chẳng bao lâu biết tường tận từng nơi từng chỗ, trong khu phố thường chơi đùa với các bạn, biết tường tận đến nỗi chơi trò gì có chạy đua là đều thắng.Để trả lời, ông kể một câu chuyện lý thú đến nỗi tôi còn nhớ mãi đến bây giờ, mặc dầu thoạt nghe có vẻ đùa! Chuyện là thế này:Khi hay tin, bà nổi giận đùng đùng - và 50 năm sau, bà vẫn chưa nguôi.Cỏ xanh trong vườn cũng vậy.Cho nên tôi thích cuốn How to stop worring mà chúng tôi dịch là Quẳng gánh lo đi hơn.Không hợp với sở thích của ta thì ta nổi khùng lên".Đau đơn quá, ông không chịu nổi.000 dân số không, thì bà đáp: "Được chứ! Tất nhiên là được chứ!".Nhưng bà muốn sắm màn và ít đồ trang hoàng khác cho nhà cửa được sáng sủa nên đã đi mua chịu những món ấy ở tiệm tạp hoá Dan Eversole.Mới đầu bán được ít lắm, ông đã sợ mất chỗ làm.
