Dù sự phản ứng của chúng ta có vẻ hiếu chiến (Còn lâu tôi mới làm!) hay mang tính chất thụ động (Tôi quên rồi!) kết quả là ai nấy đều tức điên người.Tôi đã viết một cuốn sách về nó, cố gắng để tìm thấy con đường đi cho mình.Sự an ủi về những công thức tôn giáo không phải là dành cho chúng tôi.Họ đã quá mệt mỏi về tâm trạng buồn rầu, mệt mỏi và mất hết sự quan tâm đến những điều trước đó đã từng đem lại cho họ niềm vui sống.Đây cũng là động lực chèo lái nền kinh tế của chúng ta và một cách để «giữ điểm».Trong một xã hội dựa trên sự tiêu thụ.Trong khi y học cung cấp cho chúng ta những thuốc men quan trọng, đôi khi chúng giống như phao cứu sinh trong cơn nguy cấp, mọi người cũng phải có trách nhiệm và nghĩa vụ để thay đổi hành vi của họ theo cách cho phép họ nắm được quyền kiểm soát nhiều hơn đối với cuộc đời mình.Kết quả nhiều khi cũng khá là thần diệu.Tuy nhiên, tôi có thể ngồi cùng họ trong khi họ đi tìm giải pháp.Sau khi bị tước bỏ mọi ảo ảnh về việc có thể kiểm soát cuộc sống, tôi đã neo đậu, tôi phải quyết định vấn đề nào vẫn còn đáng quan tâm.
